Thursday, November 6, 2014

Khi nào trái tim anh có em!

Em có muốn làm vợ anh không?

Anh sẽ về nói chuyện để bố mẹ sang nhà em đặt vấn đề nhé. Nếu được tháng sau chúng mình về cùng một nhà.
Suốt 4 năm yêu đơn phương, cuối cùng em cũng được nghe anh hỏi câu ấy. Lẽ thường em sẽ phải cười thật tươi, rồi hét lên sung sướng: “ Tất nhiên rồi. Em rất yêu và muốn được làm vợ anh”. Nhưng em chỉ nhìn anh trân trối.
Đêm đó, em đã suy nghĩ rất lâu. Em cố nhắm mắt mà giấc ngủ không đến. Cuối cùng, em nhắn tin trả lời anh: “ Em xin lỗi. Em không thể. Em không muốn là người thế thân”.

Anh là người con trai mà em yêu hơn cả bản thân mình. Tiếc thay ông trười trêu em, biến em thành con ngốc trong trò chơi tình ái. Em yêu anh nhiều đến thế, nhưng trái tim anh lại hướng đến 1 người con gái khác. Nhìn anh và cô ấy bên nhau, em đã bao lần òa khóc tức tưởi. Anh có biết không, cảm giác thấy người mình yêu đang thuộc về người khác.
Một lần anh hoi: Tại sao em ngang bướng vậy. Sao em không tìm hạnh phúc mới. Anh chỉ quý em thôi mà không yêu em. Em có chờ đợi cũng chỉ vô vọng thôi.
Anh đâu biết rằng, dễ tới cả trăm lần em tự nhủ, mình sẽ xa anh. Tim em cứ nhớ anh, bước chân em cứ hướng về phía anh. Trong một lần tuyệt vọng, em đã tuyên bố với anh: “Chỉ cần ngày nào anh chưa cưới chị ấy về làm vợ, em sẽ còn hy vọng”. Rồi em bắn tin đến “đối thủ”: “Nếu chị buông tay anh ấy, thì sẽ có bàn tay em thế vào”.
Vậy mà bây giờ, khi anh “danh chính ngôn thuận” hỏi cưới em, em lại thản nhiên nói lời từ chối. Phải chăng em dại dột? Liệu sau này em có hối hận về quyết định hôm nay không? Em cũng chẳng biết, tin gửi đi rồi, trái tim em như bị bóp nghẹt.
Người con gái ấy là con nhà giàu có. Cha mẹ cô ấy không cho phép anh và con gái đến với nhau.
Tháng trước, anh và người con gái ấy đã chính thức nói lời chia tay. Anh khuyên cô ấy đi lấy chồng và bảo, anh sẽ sớm lấy vợ. Có lẽ để cô ấy không còn lưu luyến nữa, anh đã tìm đến bên em, đặt vấn đề với em trông hoàn cảnh tâm hồn anh đang bị tổn thương nặng nề.
Thế đấy, ngay cả khi đã chia tay, anh cũng nghĩ cho cô ấy trước. Anh sợ cô ấy sẽ khóc lóc, đeo đẳng mối tình với anh rồi lỡ dở cuôc đời. Vì cô ấy, anh không cần biết cưới em rồi, anh có hạnh phúc không? Liệu cuộc hôn nhân ấy có bền vững không? Và là vậy có là công bằng với em?
  • Sao lại thế? Anh sẽ cố gắng yêu em, dẫu ngay lúc này chưa thể. Nhưng anh không để em phải buồn, phải khổ. Tin anh đi!
Giữa đêm khuya anh nhắn tin lại cho em. Em biết là anh đang hoảng hốt.
Em yêu anh nhưng không theo anh vô điều kiện đâu. Anh hãy tỉnh táo lại. Nếu anh còn yêu chị ấy, thì hãy làm tất cả để bảo vệ tình yêu ấy, kể cả khi hai người phải từ bỏ tất cả để bảo vệ tình yêu ấy. Rồi một ngày bố mẹ cô ấy sẽ hiểu ra và tha thứ cho  anh và con gái họ.

Còn nếu anh không muốn, thì hãy đợi đến khi nào trong tim anh có chỗ cho em. Lúc đó mình cưới cũng chưa muộn.


EmoticonEmoticon